Chiều Cuối Năm

Chiều cuối năm ngồi ngắm tuyết bay
Tha hương thoáng đã bấy năm dài
Tuyết rơi phủ trắng đường luân lạc
Đón Tết nghe sầu lên mắt cay

Thầm đếm từng năm tháng lướt qua
Nghìn trùng vạn dặm cách quê nhà
Trời cao đất rộng, đời vô thức
Tuổi mộng ngày xanh chợt khuất xa

Lục lọi từng trang kỷ niệm đời
Sa trường gió cát, mấy ngày vui?
Màn trời chiếu đất đêm biên giới
Sóng nước điệp trùng dậy biển khơi

Thơ thẩn một mình ngóng cõi xa
Chiều ba mươi tết nhớ quê nhà
Quanh ta cây cỏ buồn cô quạnh
Tết đến mà như chẳng thiết tha!

Dõi mắt phương đông chờ đêm xuống
Mình ta thao thức đón giao thừa
Gió lộng xạc xào bên hiên lạnh
Ngỡ hồn tử sĩ dạo đường khuya

Nốc chén rượu nồng tê chót lưỡi
Giận đời lật lọng những điêu ngoa
Đây đó lao xao phường mặt trắng
Xu thời mải miết với trăng hoa

Cơn mộng về Nam còn xanh giấc
Năm tàn tháng lụn đảo điên đời
Mặc ai trân tráo, ai đen bạc
Ðây vẫn một lòng, cố quận ơi!

Bạch-Loan